Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Người Nhật Bản được cả thế giới tôn trọng. Họ là những người kiên cường, sống và cống hiến không biết mệt mỏi. Phần lớn văn hóa Nhật đều rất được ngưỡng mộ. Tuy nhiên, người dân nước này phải đánh đổi rất nhiều để đạt điều đó. Xã hội và chính bản thân họ luôn tự đặt áp lực lên mình. Đây là một trong những lý do khiến rất nhiều người Nhật Bản chọn cách tự tử khi không thể chịu áp lực.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Nhiếp ảnh gia Shiho Fukada đã dành nhiều năm để chụp những người lao động ở Nhật Bản. Nhân vật của bà là những người làm thuê, nữ tiếp viên hay những người lao động lớn tuổi. Họ là những người phải chịu nhiều áp lực nhất ở đất nước mặt trời mọc.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Những người làm thuê thường xuyên phải tăng ca và về nhà khi đã rất muộn. Làm việc quá sức là một trong những nguyên nhân chính gây ra tình trạng trầm cảm của người lao động Nhật Bản.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Người lao động mệt mỏi trên một chuyến tàu đêm. Đây là đoàn tàu cuối cùng còn hoạt động. Họ về nhà khi đã rất muộn với một cơ thể mệt mỏi, rã rời.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Emiko Teranishi, 61 tuổi, là phụ nữ góa chồng. Ông Akira, chồng bà, từng là quản lý một nhà hàng nhưng áp lực công việc quá lớn khiến ông chọn cách kết liễu cuộc đời bằng việc nhảy từ một tòa nhà cao tầng. Bà Teranishi đang là chủ tịch của nhóm hoạt động nhằm giúp đỡ những người chung hoàn cảnh với mình.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Bà Hideko Shimamura, 48 tuổi, vẫn giữ lá thư điện tử cuối cùng mà chồng bà, ông Masayoshi gửi trước khi tự tử năm 2009. Trong cuộc gọi cuối cùng, ông Masayoshi nói với vợ: “Tôi đã uống 11 viên thuốc và đang đốt than trong phòng nhưng vẫn chưa thấy buồn ngủ”. Than cháy sẽ gây hiện tượng thiếu oxy, khiến người tự tử lịm dần và tử vong.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Bà Setsuko Nanbu, 65 tuổi, bên cạnh những di vật của chồng. Năm 2004, chồng bà lao vào một đoàn tàu đang chạy để kết liễu cuộc sống với lá thư tuyệt mệnh trong túi.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Một khách hàng bước vào quán cà phê dành cho người đọc sách ở Tokyo. Chúng là nơi nương náu của những người lao động với đồng lương rẻ mạt.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Aya, 18 tuổi, sống trong một quán cà phê Internet. Mẹ cô thuê buồng bên cạnh để sống.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Những người lớn tuổi ở Nhật cũng vẫn phải làm việc dù đã tới tuổi nghỉ hưu. Ông Tadayuki Saka nằm nghỉ trong buồng riêng tại một quán cà phê Internet sau một ngày làm việc tại công ty của người bạn.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Những quán này là nơi ở của nhiều người không nhà tại Nhật Bản. Chúng tương tự một phòng trọ nhưng kích thước nhỏ hơn và tiền thuê cũng rẻ hơn.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Julie, 31 tuổi, làm tiếp viên trong một nhà hàng ở Nhật Bản. Cô chịu trách nhiệm phục vụ và chiêu đãi sở thích của khách hàng, kể cả những lời tán tỉnh (ngoài tình dục và các việc làm phi pháp). Đây là nghề mà ngày càng nhiều cô gái trẻ chọn để mưu sinh.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Mika, 24 tuổi, thường xuyên nói dối khách về tuổi thật của mình vì sợ họ nghĩ cô đã quá già. Bất chấp Luật cơ hội việc làm bình đẳng, phụ nữ Nhật vẫn phải làm những công việc tạm thời, lương thấp và không có tương lai.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Ku, 24 tuổi, đang nói chuyện với khách hàng trong một quán bar. Phụ nữ Nhật Bản có thể làm tiếp viên khi họ trẻ nhưng công việc này không thể đảm bảo cho họ một tương lai bền vững khi có tuổi.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Aya, 22 tuổi, đang là một tiếp viên. Cô muốn bỏ nghề này từ lâu nhưng không thể. “Tôi muốn bỏ việc và thử tìm một công việc khác nhưng lại sợ chẳng tìm được gì. Tôi không học hành nhiều và cũng chẳng có kinh nghiệm gì ngoài công việc tiếp viên”, Aya chia sẻ.

Góc khuất buồn thảm của lao động Nhật Bản

Không ít cô gái trẻ Nhật Bản chọn làm việc trong ngành công nghiệp khiêu dâm. Những quán bar và câu lạc bộ dành cho nhu cầu giải trí của các quý ông nằm san sát trên Kabukicho, khu phố đèn đỏ nổi tiếng nhất ở thủ đô Tokyo.

Theo News.zing.vn

Là một quốc gia kín tiếng về tình dục, thậm chí nó được ví là góc tối trong đời sống của người Nhật nhưng tại đây các búp bê tình dục là ‘thương hiệu" của chính người Nhật.
 
Doanh nhân người Nhật Kintaro, sống tại Tokyo đã có bài viết cho Thanh Niên Online để giải mã điều mâu thuẫn này.
 
Trông chờ sự sáng tạo
 
Các sex toy shop ở Nhật hoạt động kinh doanh hợp pháp. Bất kỳ ai cũng có thể mua đồ dùng trong cửa hàng sex toy, không phân biệt, kể cả người nước ngoài. Tuy nhiên, nếu bạn là người nước ngoài nên lưu ý, khi mang sex toy về nước có thể bị hải quan chặn lại và tịch thu tùy theo quy định của mỗi nước...
 
Ở Nhật Bản, tình dục thường không được đề cập đến ở những nơi công cộng hoặc thậm chí trong gia đình. Sự thật, tôi chẳng bao giờ nói về tình dục và tôi cũng không hề được dạy những bài học về tình dục từ ba mẹ hay thầy cô giáo ở trong trường. Tình dục là một góc tối trong đời sống của người Nhật.
 

Những búp bê tình dục như thế này được bày bán công khai ở Nhật - Ảnh: Kintaro

 
Tuy nhiên, người Nhật lại sáng tạo ra nhiều dụng cụ dành cho tình dục, bao gồm búp bê tình dục trông chẳng khác nào các cô gái thật sự ngoài đời vì các nhà sản xuất dùng cả tóc thật, lông thật của con người. Vì thế, chúng tôi luôn trông chờ những sản phẩm sex toy hiện đại và nhà sản xuất luôn sáng tạo chúng.
 
Người Nhật làm việc cực nhọc để sáng chế ra nhiều sản phẩm trong công nghệ tình dục. Búp bê tình dục Nhật Bản hiện nay trông không khác gì người thật, đặc biệt là đôi mắt và làn da như con người khi bạn sờ vào.
 
Người Nhật làm gì bên trong cửa hàng tình dục?
 
Ở Tokyo có một tòa nhà chuyên bán những dụng cụ tình dục. Bên ngoài tòa nhà, bạn có thể nhìn thấy hình của cô gái không khỏa thân, nhưng chúng tôi biết rằng đó là tòa nhà bán mọi thứ liên quan đến tình dục.
 
Ở Nhật, những cửa hàng bán dụng cụ tình dục thường có tấm bảng hiệu hình cô gái như vậy. Cô gái không cười và gương mặt rất bí ẩn là dấu hiệu cho biết tòa nhà không phải là một chung cư.
 
Lối vào tòa nhà không âm u tối như người ta tưởng mà sáng sủa bình thường như bất kỳ một cửa hàng bán thuốc men. Nhưng ở tầng trệt có tấm biển hướng dẫn ghi rõ: Tầng 6 - trang phục (trang phục phục vụ cho tình dục); tầng 5 - đồ lót ren; tầng 4 - bao cao su, bôi trơn (lotion); tầng 3 - dụng cụ rung; tầng 2 - vật dụng hỗ trợ dành chon nam; tầng 1 và tầng trệt bán DVD.
 
Bạn có thể tìm thấy rất nhiều đĩa DVD tình dục, thậm chí, có cả những màn hình to nhỏ chiếu những đĩa phim bán chạy nhất trong cửa hàng và khách có thể xem thử.
 
Người Nhật thích mọi thứ sạch sẽ và có tổ chức, vì thế những sản phẩm liên quan tới tình dục cũng được trưng bày một cách đẹp đẽ. Do đó chúng ta có thể tìm được những gì mình muốn một cách dễ dàng.
 
Người Nhật cũng thích "chắc ăn" nên kiểm tra sản phẩm trước khi mua một cách cẩn thận. Chúng ta có thể kiểm tra những sản phẩm sản xuất ở Nhật hay sản xuất ở nước ngoài. Ví dụ, nếu bạn thấy trên dụng cụ rung có ghi “sample no...” (dùng thử) bạn có thể bấm vào các nút để thử độ rung của sản phẩm.
 
Người Nhật yêu thích trang phục. Nhất là trang phục của các nữ sinh, người hầu bàn hoặc nhân vật trong phim hoạt hình. Nó khiến cho cánh đàn ông cảm thấy mạnh mẽ hơn, cảm xúc hơn.
 

Một búp bê tình dục không khác gì người thật - Ảnh: Kintaro

 
Biển hiệu trong tòa nhà cũng rất thú vị. Dưới bảng hiệu bạn có thể tìm thấy rất nhiều sản phẩm tình dục dành cho “cửa sau”.
 
Người Nhật cũng ưa chuộng các loại chất bôi trơn. Chất bôi trơn có thể thoa khắp cơ thể khi lâm trận khiến cơ thể trơn trượt giúp người ta có thể thử nhiều tư thế khác nhau. Ở tòa nhà, để giúp khách tìm kiểm sản phẩm một cách dễ dàng, khách có thể lấy cuốn sách hướng dẫn để xem. Cuốn sách cũng ghi xuất xứ của sản phẩm. Nếu sản xuất ở Nhật, khách có thể thấy lá cờ Nhật in trên sản phẩm.
 
Khách có thể mua đồ qua sách hướng dẫn này và họ sẽ chuyển đồ tới nhà bạn. Khi chuyển đồ, họ sẽ gói gém để người khác không thể biết là bạn mua dụng cụ tình dục.
 
Dĩ nhiên, có bảo hành ở Nhật và khách có thể gửi trả sản phẩm trong vòng 14 ngày nếu không hài lòng. Tuy nhiên, khách phải trả tiền vận chuyển.
 
Ở Nhật Bản, tình dục thường không được đề cập đến ở những nơi công cộng hoặc thậm chí trong gia đình. Sự thật, tôi chẳng bao giờ nói về tình dục và tôi cũng không hề được dạy những bài học về tình dục từ ba mẹ hay thầy cô giáo ở trong trường. Thật sự, tình dục là một góc tối trong đời sống của người Nhật.
 
Nhiều người thắc mắc vì sao người Nhật ngại đề cập đến tình dục nhưng lại là nước sản xuất nhiều phim khiêu dâm và sex toy. Tôi nghĩ rằng đó là do văn hóa của người Nhật.
 
Họ ít giải bày vấn đề nhạy cảm này ở chỗ đông người. Đó cũng là lý do họ sáng tạo ra những dụng cụ để họ sử dụng ở những nơi kín đáo. Niềm khát khao đã thúc đẩy họ sáng tạo ra sex toy.
 
Người Nhật nghĩ gì về sex toy ư? Chúng tôi nghĩ rằng chúng tốt cho cược sống lứa đôi sau một vài năm cưới nhau. Vì chúng tôi muốn có gia vị mới cho cuộc sống và làm mới cuôc sống tình dục. Sex toy có thể khiến cặp vợ chồng thỏa mãn nhau hơn và mối quan hệ sẽ bền chặt hơn.
 
Chúng tôi không nghĩ rằng sex toy có vai trò gì với sức khỏe. Đơn giản nó là đồ chơi!.
 
Búp bê tình dục là một phần của công nghệ kỹ thuật cao
 
Một nhà sản xuất là Orient Industry có thể đáp ứng yêu cầu của khách hàng khi sản xuất một búp bê chính xác như mong muốn của khách. Khách có thể yêu cầu các vòng đo, màu tóc, mắt và mọi thứ khác.
 
Công ty này nói rằng, đây là thế hệ búp bê mới, được làm từ silicon chất lượng cao, có thể thay thế một phụ nữ thật và người đàn ông nào sở hữu nó sẽ chẳng bao giờ muốn có bạn gái nữa.
 
Giá của nó ít nhất là 7.000 USD. Chúng có thể mặc những bộ trang phục như y tá hư hỏng, thư ký sexy.
Món sashimi ếch tươi duy nhất được phục vụ tại một nhà hàng ở phố Asadachi, quận Shinjuku, Tokyo, Nhật Bản mới đây đã được nhiều đầu báo quốc tế gọi là món ăn kinh dị nhất thế giới.
Ếch được làm sạch, lột da, lọc thịt nhưng giữ nguyên phần đầu da đầu để phục vụ món sashimi ếch tươi sống cho thực khách. Mặc dù ếch bị giết chết ngay lập tức bởi những lưỡi dao sắc bén của các đầu bếp, nhưng thực khách vẫn có thể chứng kiến phản xạ co giật của chân và mắt chúng trong thời gian ngắn ngay trên bàn ăn vào trước mặt họ.
 
Các phần thịt ếch được đặc trong đĩa với đá lạnh và một vài lát chanh. Thực khách sẽ thưởng thức món thịt ếch tươi sống với một chút nước tương.


Toàn bộ phần thân ếch được lột da, thái khúc trong khi phần da đầu ếch được giữ nguyên và phục vụ trong đĩa với đá lạnh và vài lát chanh.


Phần còn lại của con ếch được tận dụng để nấu súp.
 
Đoạn video ghi hình món sashimi ếch lan truyền trên mạng chia sẻ video Youtube đã thu hút hơn 1 triệu lượt xem dù được đăng tải cách đây chưa lâu. Nhiều ý kiến nhận xét để lại ở dưới đoạn video đều thể hiện sự bàng hoàng của mọi người. Không ít người còn gọi đây là quá trình tra tấn và tàn nhẫn.
 
Dù món ăn này rất nổi tiếng nhưng đây không phải là món ăn thường ngày của người Nhật. Một đầu bếp Nhật tên Mamie Nishide khi trả lời hãng Fox News cho biết đây không phải là món ăn điển hình cho ẩm thực Nhật Bản, để mọi người không có cái nhìn sai lệch về nền văn hóa phong phú hàng đầu thế giới này.


Chính những đầu bếp Nhật Bản cũng cho biết đây là một món ăn lạ, không phổ biến trong ẩm thực Nhật Bản.


Ảnh cắt ra từ video cho thấy người phụ nữ tươi cười khi thưởng thức món ếch tươi.
 
Được biết, nhà hàng phục vụ món sashimi ếch là một địa điểm nổi tiếng về các món ăn kì lạ ở Tokyo, ngoài thịt ếch tươi sống còn có rùa lột, tinh hoàn lợn, rượu rắn, kì nhông nướng hay tim ếch vẫn còn đập. 

Nhiều nhà hàng tại Shunjuku, Tokyo đều có thực đơn là những món ăn vô cùng kì lạ.

Súp rùa và rượu rắn là đặc sản của một nhà hàng nổi tiếng khác tại khu này.

Một chuyến hành trình dài từ Tokyo tới Fukuoka đã chỉ cho Thanh Giang thấy rất nhiều điều về cuộc sống thực tế của du học sinh vừa học vừa làm tại Nhật Bản hiện nay. Thanh Giang xin được viết bày này với góc nhìn của Thanh Giang để chia sẻ với tất cả các bạn đang tìm hiểu về chương trình du học Nhật Bản hiểu rõ để các bạn suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định và cũng một phần nói lên nỗi lòng của du học sinh tự túc tại Nhật Bản hiện nay.

Khi đặt chân tới Tokyo, Thanh Giang đã bị choáng ngợp bởi sự tấp nập và vội vã của những dòng người ngược xuôi tất bật, chen chúc nhau trên những chuyến tàu. Mọi người lặng lẽ bước đi và chỉ có một âm thanh duy nhất đó là tiếng thông báo của nhân viên nhà ga và tiếng bước chân người như những đoàn quân duyệt binh trên những đại lộ lớn. Dòng người ấy dường như bất tận.

Những chuyến tàu chen chúc nhau tại Tokyo

Trong đám đông ấy, thi thoảng Thanh Giang cũng bắt gặp những người em đồng hương. Nhưng dường như Thanh Giang chỉ nhận được một sự thận trọng và rụt rè từ những đứa em ấy khi muốn trao đổi. Điều này làm cho Thanh Giang cảm thấy rất ngạc nhiên. Ngày xưa, khi còn là lưu học sinh. Thanh Giang thấy hạnh phúc vô cùng khi chỉ nghe thấy đâu đó có người nói tiếng Quê Hương là thế nào cũng phải ra làm quen và nói chuyện. Ấy vậy mà, chỉ sau mấy năm quay lại Nhật Bản, Thanh Giang đã thấy học sinh bây giờ khác xưa rất nhiều. Có lẽ ngày xưa ít người Việt nên các bạn quý mến nhau hơn? Nhưng sau khi tìm hiểu sâu thì Thanh Giang lại nghĩ khác.

Tokyo nơi phồn hoa đô hội, nơi có rất nhiều cơ hội cho các bạn du học sinh về công việc làm thêm nhưng bù lại thì mọi chi phí ở đây vô cùng đắt, không yên bình và thoải mái như các thành phố khác.

Khi nhắc tới nhà trọ sinh viên thì chắc rằng phần lớn các bạn du học sinh sẽ tưởng tượng ra cảnh sống chật chội như thế nào và chi phí đắt đỏ ra sao tại Tokyo. Rất nhiều bạn học sinh quan niệm thuê nhà ở Tokyo thực chất cũng chỉ là chỗ để được đồ đạc và có chỗ để đặt lưng sau những khoảng thời gian làm việc dài tại các xưởng cơm hộp, quán ăn,.v.v…còn lại phần lớn thời gian là đi làm và lên lớp. Một số ít các bạn học tại các trường ở vùng ven thì sẽ thuê được những chỗ rộng dãi hơn nhưng chi phí thì cũng chẳng rẻ hơn là bao. Một ngày ở nhà chỉ được có 4-5 tiếng và đâu phải lúc nào tất cả cùng ở nhà vì các bạn còn phải đi làm các ca khác nhau. 

Bữa cơm cũng vậy, chỉ kịp tranh thủ ăn trên tàu khi đến chỗ làm, ăn tại nhà ga để đợi tầu, có những bạn mua vội chiếc bánh để vừa đi vừa ăn, nhiều lúc nghẹn ngào ở cổ không nuốt được nhưng cố phải nuốt vì phải đi làm để kiếm tiền để trả nợ và đóng học phí.v.v... Một ngày làm việc vất vả như vậy mà đến bữa ăn cũng không được ngon lành nên nhiều em sau khi sang Nhật một thời gian đi làm thì sút đến 5-6 kg.

  

Ở nhà thì nghĩ rằng ở bên này kiếm được 40-60 triệu một tháng thì ăn uống phải sung sướng lắm nhưng khi nhìn cảnh các em ăn vội bữa tối chỉ là một nồi mì tôm cạnh nhà vệ sinh như thế này, các bạn có thấy chạnh lòng không?

Các bạn vẫn nói vui với nhau rằng. Bên này, du học sinh sống một kiếp nhục hơn kiếp “con trâu” vì trâu đi làm còn có thời gian để nghỉ, còn các em thì chẳng có thời gian để nghỉ ngơi. Cố gắng “đi cày” để đủ tiền đóng học, gửi tiền về nhà để bố mẹ trả những khoản nợ khổng lồ. Nếu không thì sẽ đẩy cả nhà ra đường vì phải lo cho em một chi phí quá lớn khi các em sang đây. Trước khi đi các em đều được giới thiệu là có thể kiếm được thu nhập cao và công việc thì nhàn hạ. Nhưng qua tới nơi rồi thì mới vỡ mộng nhưng không thể làm lại được. Các em hãy tham gia vào các nhóm du học sinh tại Nhật Bản thì các em sẽ nhận được rất nhiều chia sẻ thực tế của các bạn đã đi. Thanh Giang khuyên các em cũng cần phải cẩn thận vì có nhiều facebook giả mạo để đánh lừa các em đó.

  

Một trao đổi ngắn của một bạn du học sinh

Hãy cùng Thanh Giang tính toán theo kiểu du học Nhật Bản của các bác ở quê thông qua tâm sự của một du học học sinh đang học ở Tokyo để thấy vì sao nhiều người lại sẵn sàng chấp nhận tất cả để cho con đi du học nhé!

Khi nghe được lời giới thiệu sang Nhật du học có thể kiếm được 40-60 triệu/ tháng (Với mức thu nhập khủng này, thì một ngày các em phải làm 10-14 tiếng liên tục cả tuần với cường độ công việc vô cùng vất vả). Chi phí đi sẽ hết từ 250-370 triệu đóng cho công ty, chưa kể tiền mang theo

Như vậy, đặt một phép tính đơn giản. Sau 1 năm các bạn sẽ làm được 480 triệu – 720 triệu. Như vậy, trừ đi chi phí đầu tư cho con và sinh hoạt phí hàng tháng khoảng 15 triệu cũng như tiết kiệm tiền học phí 10 triệu. Tổng cộng là 25 triệu* 12 tháng = 300 triệu. Vì thế sau 1 năm các em sẽ gửi được về nhà 180 – 420 triệu và chỉ cần 1 năm thôi các em sẽ trả được hết nợ và 4 năm tiếp theo các em sẽ có 720 – 840 triệu. Sau 5 năm các em vừa có bằng cấp lại vừa có vốn để làm ăn. Nói thực, nếu được nghe chiếc bánh vẽ này thì bản thân Thanh Giang cũng muốn thử sức để đổi đời. Và nhiều bạn vì nghe những lời giới thiệu như vậy nên cũng quyết tâm đi làm núp bóng dưới hình thức du học vì so với tu nghiệp sinh thì du học kiếm được nhiều tiền hơn mà lại có bằng cấp.

  

Những chiếc bánh vẽ (Ảnh minh họa)

Ở nông thôn thì các bác nông dân chỉ lam lũ làm ăn, quanh năm chỉ biết “bán mặt cho đất, bán lưng cho giời”. Chứ đã có mấy ai tìm hiểu được thông tin kỹ càng đâu. Chỉ nghe rằng có người quen giới thiệu và có con nhà ông ấy cũng đi ở đó hết 250-370 triệu rồi nên cũng muốn cho con mình đi để con mình không phải khổ như cuộc đời của chính mình. Làm cha, làm mẹ ai không mong muốn con mình sung sướng, ai chẳng sẵn sàng hy sinh tất cả để con mình được bằng chúng bằng bạn. Chẳng ai muốn con mình phải làm việc quần quật suốt ngày mà chẳng có tiền.

Sang bên Nhật, thời gian lên lớp chỉ là thời gian duy nhất trong ngày để ngủ. Nói thực với các bạn, nếu các bạn làm việc với cường độ như các em ấy và ngủ ít như vậy thì các bạn cũng như vậy thôi. Cho nên có nhiều người trách các em thế này thế nọ là thực sự họ chưa hiểu các em.

Nhiều bạn sang Nhật 1 năm rồi mà tiếng Nhật vẫn dậm chân tại chỗ vì khi mới sang các em chỉ học hết bài 7 bài 8. Có những em chỉ biết hết mặt chữ và rồi cũng phải mất tiền cho công ty để công ty giới thiệu vào làm việc ở các xưởng mà cả ngày chỉ nói được với nhau vài câu chào hỏi. Nếu không đi học thì sẽ không thể xin được Visa cho các năm tiếp theo khi thành tích đi học dưới 80%-90%. Nếu làm quá nhiều mà công an điều tra ra thì họ sẽ cho về nước. Nghĩ tới cảnh này Thanh Giang cảm thấy hoàn cảnh của các em y hệt như hoàn cảnh của “Chị Dậu” vậy. Phải đối mặt với quá nhiều khó khăn khi du học tự túc tại Nhật Bản. Nếu như các em ấy được định hướng từ đầu và chi phí du học hợp lý thì các em đâu phải vất vả kiếm tiền để trả nợ cho bố mẹ ở nhà. Các em sẽ có thời gian để học tập. Đó mới là con đường đích thực để các em ấy đi tới thành công, chứ không phải bán rẻ sức lao động, đi làm những công việc chân tay vất vả mà người Nhật họ không muốn làm để đổi lại chẳng được cái gì khi phí hoài tuổi thanh xuân nơi xứ người và nhiều gia đình phái đối mặt với nợ lần nếu các em ấy bị về nước sớm. Chính vì những lý do đó, nên hiện nay mới có nhiều tình trạng gây rối của các sinh viên Việt Nam đến như vậy, công an Nhật Bản khi bắt gặp sinh viên Việt Nam thường hỏi giấy tờ và có nhiều nơi công an còn nói tiếng Việt để dạy du học sinh “ Không được ăn trộm, không được lừa đảo,.v.v..” Nhà trường phải dán giấy thông báo lưu học sinh Việt Nam cẩn thận bị chính những bạn Việt Nam của mình lừa giới thiệu việc làm, mua điện thoại, thuê nhà,.v.v…

  

Thông báo khẩn của nhà trường nhắc nhở các bạn du học sinh cần thận bị lừa

Viết tới đây, Thanh Giang đặt một câu hỏi với các bạn là nên trách hay thông cảm? Với quan điểm của Thanh Giang thì thông cảm hơn đáng trách. Bởi vì sao? Vì, khi rời vòng tay gia đình, các em ấy bước vào đời như một tờ giấy trắng và phải đi trên chính đôi chân của mình . Chính những người lớn như chúng ta đã vẽ lên trang giấy trắng ấy. Chính những người đưa các em đi đã lấy tiền giới thiệu việc làm của các em để rồi các em cũng lấy tiền giới thiệu việc làm của các bạn khác và làm những điều như chính người lớn đã làm với các em ấy. Nếu chúng ta cùng chỉ ra được những khó khăn khi tham gia chương trình du học Nhật Bản này thì sẽ không có những thực trạng như hiện nay và nhiều em đã phải bỏ trốn khi nghe những bạn bè xấu dụ dỗ bằng cách trốn sang nước thứ 3 hoặc trốn sang những vùng khác để sống một cuộc sống bất hợp pháp và sẽ bị trục xuất về nước bất cứ khi nào.

Hôm nay, ngồi viết bài này có lẽ cũng là một ngày buồn. Thanh Giang đã không cầm được lòng mình khi nghe tin một du học sinh đã bỏ dở cuộc đời của mình nơi xứ người khi em đã đi vào giấc ngủ mãi mãi vì làm việc quá sức. Đến lúc em đi vào giấc ngủ ngàn thu thì gia đình em vẫn chưa thể sang được vì chưa xin được Visa. Gia đình em chỉ còn có mẹ, thật tiếc thương cho em, một người con có hiếu đã không muốn một mình mẹ gánh khoản nợ trên lưng mà em đã lao đi làm như một con thiêu thân. Để rồi, em đã gục ngã khi sức chịu đựng của em đã tới hạn. Thanh Giang xin gửi lời chia buồn tới gia đình và cầu mong em siêu thoát.

  

Lá vàng khóc lá xanh rơi (Ảnh minh họa)

Cũng có biết bao nhiêu bạn vì làm việc quá nhiều mà khi lên lớp đã bị ngất. Có rất nhiều bạn cũng đã gục ngã khi tuổi đời còn quá trẻ nơi xứ người. Nghĩ tới đây mà Thanh Giang thấy quặn lòng trước thực trạng nhức nhối của việc đưa người đi du học như hiện nay theo kiểu chộp giật.

Có em mới tốt nghiệp cấp 3 đã sang Nhật Bản vì 6 tháng không xin được việc làm và tiền thì đã hết. Em đã phải đi ăn trộm gạo ở siêu thị, sau khi lấy được lần thứ nhất em ấy thấy lấy dễ quá nên tiếp tục quay lại để lấy bao gạo thứ 2 thì bị công an ập tới bắt giữ. Nghĩ tới cảnh này thú thực là xót xa quá các bạn à.

Những bạn nào đã xem phim “ Một gia đình Thượng Hải” chắc sẽ biết bài thơ sau

  

Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi

Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn

Giọt lệ đầy vơi ta cố nén tủi hờn

Nụ cười gượng, tìm nguồn vui chốc lát

Giấc mơ xưa chỉ còn là cơn khát

Mặt trời lên sưởi ấm trái tim buồn

Suốt cuộc đời biết ai dại, ai khôn

Dẫu làm lại, vẫn đi con đường ấy

Các bạn có thấy một phần của mình trong đó không?

Thanh Giang xin gửi một lời khuyên chân thành tới các em hãy xác định lại mục đích của mình, hãy chi tiêu thật tiết kiệm và hợp lý. Làm vừa phải và nghỉ ngơi hợp lý để có sức khỏe tốt và kết quả học tập tốt. Khi khả năng ngoại ngữ của em các tốt rồi, các em sẽ kiếm được những việc làm ban ngày, không vất vả và với thu nhập cao hơn và chắc chắn rằng sẽ có nhiều cơ hội hơn sau này, ngay khi các em học ở trong trường tiếng nếu các em có thành tích học tập tốt. Các em có thể nhận được học bổng. Như các em thấy, hiện nay các doanh nghiệp Nhật Bản đầu tư rất mạnh vào Việt Nam cho nên sẽ có nhiều việc làm khi các em về nước. Dân số Nhật thì già đi, các em có thấy những bác 70-80 tuổi vẫn lái taxi? Có tiếng Nhật tốt và một tấm bằng thực thụ ở Nhật thì đó là chìa khóa đưa các em tới thành công. Đấy mới là con đường chân chính để các em thoát nghèo. Các bạn chuẩn bị đi Nhật hãy tìm hiểu thật kỹ trước khi đi để trang bị cho mình những hành trang cần thiết. Hãy quyết tâm học tiếng và rèn luyện kỹ năng sống cũng như sức khỏe thật tốt ở trong nước trước khi sang một cuộc sống mới rất nghiêm khắc về giờ giấc và tác phong như Nhật Bản. Đừng ôm mộng làm giầu bằng việc làm thêm khi đi du học nhé các em, các em sẽ bị vỡ mộng đó. Chúng ta không thể làm giầu được với công việc chân tay các em nhé.

Các em đừng lấy quan điểm đi làm thông qua Visa du học và hãy cần thận với các thông tin nhận được. Hiện nay có rất nhiều công ty thông qua các tổ chức hội này, hội nọ, ban giám hiệu,v.v… để đánh lừa lòng tin của các em và gia đình. Thanh Giang khuyên các em hãy thật cẩn thận và tìm hiểu thông tin thật kỹ. Hãy lắng nghe những tâm sự thực vì sự thật thì sẽ hơi khó nghe nhưng các cụ nhà ta ngày xưa đã có câu " Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng".

Thanh Giang đã chia sẻ rất nhiều bài viết về cách tìm hiểu thông tin học phí các trường. Các bạn hãy click để tìm hiểu.

http://duhoc.thanhgiang.com.vn/du-hoc-nhat-ban-voi-chi-phi-thuc-te

Đừng để phải hối tiếc khi không tìm hiểu thông tin trước khi qua nhé.

Thanh Giang xin chúc các bạn du học sinh thành công và chúc các em đang tìm hiểu thông tin sẽ có được sự quyết định và lựa chọn đúng đắn cho con đường đi của mình. Hy vọng rằng bài viết này sẽ nói lên được một phần nào thực trạng của các bạn đang du học theo hình thức tự túc hiện nay và cũng là một bài để các bạn đang tìm hiểu chương trình cùng tham khảo trước khi đi tới quyết định. 

Hãy cố gắng học tập để mai này cùng nhau xây dựng đất nước Việt Nam mình giàu mạnh để con cháu chúng ta không phải phiêu bạt nơi xứ người và sống cuộc sống vất vả như các em nữa nhé! 

Hy vọng rằng một ngày không xa, Việt Nam chúng ta sẽ thành hiện thực như mong ước của Hồ Chủ Tịch

Khi nào trên bước đường nơi xứ người, các em thấy mệt mỏi. Các em hãy dừng chân nghỉ và nghe giai điệu bài hát này để tiếp tục tiến lên các em nhé! Ở quê nhà xa xôi vẫn có mẹ và gia đình luôn ngóng chờ các em đó. Món quà quý giá nhất mà Mẹ và gia đình mong chờ ở các em đó chính là các em thành công và đứng vững trên đôi chân của mình.

 

 

Thanh Giang

Theo http://duhoc.thanhgiang.com.vn/

Những ngày mùa đông, váy ngắn thậm chí là rất ngắn vẫn được phụ nữ Nhật Bản yêu thích tin dùng. Dù mưa giông hay bão tuyết, những chiếc váy gợi cảm vẫn tấp nập xuất hiện trên đường phố khiến phái mạnh không khỏi ngẩn ngơ.

Những gì ống kính thời trang ghi lại đã cho thấy không chỉ có đồng phục nữ sinh Nhật Bản nói chung hay nữ sinh Tokyo nói riêng mới ngắn mà ngay ở mảng thời trang thường nhật, phái đẹp nơi đây cũng hết sức yêu thích những chiếc váy rất rất ngắn.

Váy ngắn theo chân chị em tới công viên, đi mua sắm, đi ăn uống, đi xem phim, gặp gỡ bạn bè hay chỉ đơn thuần là …dắt cún cưng đi dạo. Trong những ngày giá rét  vừa qua, đường phố đã nóng bừng bởi rất nhiều chiếc váy ngắn tung bay. Ai cũng biết, thời trang đường phố Nhật Bản vô cùng nhộn nhịp và đa sắc màu. Với từng ấy trào lưu tất yếu sẽ nảy sinh ra rất nhiều phong cách khác nhau.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Cô gái mặc váy ngắn co ro đợi xe bus trong màn tuyết dày đặc.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Nữ sinh tới trường với đồng phục có lẽ chưa đủ ấm.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Hình ảnh quen thuộc và rất đặc trưng của nữ sinh Nhật khi mùa đông về.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Nữ sinh trung học đi chơi tại khu du lịch.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Những ngày đẹp trời dù rất lạnh, váy ngắn tấp nập xuống phố.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Hình ảnh gợi cảm của một cô gái trẻ.

Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Cô gái đi bốt và mặc váy ngắn gợi cảm.

 Váy ngắn tấp nập trên đường phố Nhật

Tại những khu phố văn hóa hoặc trung tâm mua sắm, váy ngắn rất đông đảo và đa dạng.

Váy ngắn trên đường phố Tokyo đôi khi không chỉ đáp ứng “nhu cầu sexy” cho phái đẹp mà nhiều lúc còn phải khiến họ thật độc đáo, khác lạ thậm chí khiến người đối diện giật mình. Với muôn vàn cách phối hợp, mix – match và xử trí khác nhau, thời trang váy ngắn nơi đây sẽ khiến các bạn phải bất ngờ và ghi nhớ.

Xem thêm các bài khác

Bài viết ngẫu nhiên
Những lời khuyên từ người Nhật
Những lời khuyên từ người Nhật
Đũa trong văn hoá ẩm thực các quốc gia
Đũa trong văn hoá ẩm thực các quốc gia
Amezaiku – Tò he ở Nhật
Amezaiku – Tò he ở Nhật
Tiếng Nhật ngành Thời trang - Làm đẹp
Tiếng Nhật ngành Thời trang - Làm đẹp
Bộ ảnh cưới đậm chất Việt của cặp đôi người Nhật
Bộ ảnh cưới đậm chất Việt của cặp đôi người Nhật
Những câu chuyện dân gian về nước Nhật
Những câu chuyện dân gian về nước Nhật
10 nét văn hóa doanh nghiệp tương phản giữa Nhật Bản và Mỹ
10 nét văn hóa doanh nghiệp tương phản giữa Nhật Bản và Mỹ
Furoshiki: Vuông khăn Nhật Bản
Furoshiki: Vuông khăn Nhật Bản
Hagoita – Vật may mắn của các bé Nhật Bản
Hagoita – Vật may mắn của các bé Nhật Bản
Những “cú sốc” khi đến Nhật Bản
Những “cú sốc” khi đến Nhật Bản


Fanpage "tiếng nhật 24h"