Nỗ lực có thể được đánh giá qua thời gian
Những chữ này ban đầu xuất phát từ tôi.
Tôi tìm thấy cách nghĩ này vào năm tôi 38 tuổi, từ lúc đó, cảm giác phản kháng đối với nỗ lực cũng mất đi và tôi cảm thấy rất dễ sống.
Không biết tại sao khi chúng ta học trung học, chúng ta sẽ thôi không còn cho người khác nhìn thấy "dáng vẻ nỗ lực" của mình nữa.
Vì khi bị người khác biết mình đã tập luyện gian khổ cho cuộc chạy đua trước ngày hội thao hay biết mình là tên mọt sách trước kì thi, chúng ta sẽ cảm thấy xấu hổ.
Cảm xúc đó thật phức tạp.
Trước hết, khi không đạt kết quả tốt, thì sẽ lo sợ bị cười chê rằng "Cái thằng đó tập đến cỡ đó mà còn không được".
Cho dù kết quả có được như ý thì vẫn sợ bị đánh giá thấp "Chuẩn bị đến thế kia thì đương nhiên được vậy rồi".
Nếu bắt đầu lo lắng về đánh giá của người khác, tốt hơn hết là trong bất kỳ trường hợp nào cũng nên che giấu nỗ lực.
Dủ có trở thành thành viên trong xã hội thì điều đó cũng giống nhau.
Dù có được khen ngợi về kỹ năng "Bạn đã nỗ lực nhiều lắm nhỉ", ② vẫn cố gắng chối bỏ những nỗ lực của chính bản thân "tôi đâu có làm gì to tát".
Tuy nhiên, "kiểu ứng phó khiêm tốn và che giấu nỗ lực" này rất nguy hiểm.
Bởi vì càng biện bạch là không cần nỗ lực cũng được, càng biến nỗ lực trở thành những rào cản vô thức "trông thật là tệ hại".
Tất nhiên, nếu bạn nỗ lực, không hẳn là có thể xoay sở được hoàn toàn, nhưng nếu không có nỗ lực thì không thể bắt đầu bất cứ thứ gì.
Vì lẽ đó hãy đưa từ "nỗ lực" vào cuộc sống một cách tích cực, và phải tìm ra cơ chế tận hưởng quá trình đó.
Và phương pháp khách quan để đo lường nỗ lực chính là "thời gian".
Việc nỗ lực hay không đến cuối cùng vẫn mang tính chủ quan, nhưng nếu áp dụng một cơ chế chuyển đổi phân lượng này thành thời gian, thì sẽ có thể dễ dàng quản lý xem bản thân đã nỗ lực được đến đâu và đường hoàng nói rằng "tôi đã làm ○○ trong bấy nhiêu năm".
Ví dụ, tôi thường bị người khác nói là "viết văn bản quá nhanh", trong trường hợp đó tôi trả lời họ như thế này.
"Trong 16 năm kể từ khi tốt nghiệp đại học cho đến khi tự lập, công việc của tôi là lập báo cáo cho khách hàng bằng văn bản, nên nếu không làm nhanh thì thật là rắc rối."
Nếu đo nỗ lực bằng thời gian, chính vì thời gian là hữu hạn nên bản thân chúng ta phải suy nghĩ và quyết định xem cần nỗ lực cái gì.
Và nếu làm vậy, nó có thể trở thành một từ phép màu khi chúng ta cảm giác rằng kết quả sẽ đến sau đó.
( 1 )Trong ( ① ) tác giả đã đưa vào từ nói về thứ tác động lên cuộc sống con người. Đó là thứ gì ?
1 Cần che giấu hình ảnh nỗ lực của mình.
2 Nếu nỗ lực, bạn sẽ thay đổi được cách đánh giá của những người khác.
3 Nỗ lực có thể đo lường bằng thời gian.
4 Nếu nỗ lực, quản lý thời gian cũng trở nên tốt hơn.
( 2 ) Tác giả nói rằng vì sao ②cố gắng chối bỏ những nỗ lực của chính bản thân?
1 Vì chỉ có chủ quan mình cảm nhận được nỗ lực còn người khác thì không thể hiểu được
2 Vì không muốn bị người khác nghĩ hay nói về kết quả những nỗ lực của bản thân
3 Vì nghĩ rằng so với những người khác nỗ lực của bản thân là chưa đủ nên cần nỗ lực nhiều hơn nữa.
4 Vì nếu cho người khác thấy hình ảnh nỗ lực của bản thân, họ sẽ nghĩ rằng mình là người không khiêm tốn.
( 3 )Tác giả nói gì về "Nỗ lực"?
1 Nỗ lực là thứ mang tính chủ quan vậy nên cần tự mình xác định xem bản thân đã nỗ lực được đến đâu.
2 Khi trở thành một thành viên trong xã hội, không nên cho người khác thấy hình ảnh nỗ lực của mình.
3 Để đạt được kết quả như mong muốn điều quan trọng là cho người khác thấy hình ảnh nỗ lực của mình.
4 Trong khi xác nhận xem mình đã nỗ lực những gì và đến mức nào thì việc tận hưởng những nỗ lực của chính mình cũng rất quan trọng.